Người ta thường bảo: “Muốn biết tính cách một ai, hãy cùng họ đánh một trận tennis.”
Tôi thì tin rằng: “Muốn có những người bạn thật sự, hãy đến sân tennis.”
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tennis lại là một cánh cửa dẫn mình đến với nhiều mối quan hệ ý nghĩa đến vậy.
Ban đầu, tôi đến sân đơn thuần vì muốn rèn luyện sức khỏe. Chỉ cần một cây vợt, vài trái bóng, và một khung giờ rảnh rỗi. Nhưng rồi, sau những lần đánh đơn lẻ, tôi bắt đầu được người này bắt chuyện, người kia mời ghép đánh đôi, rồi dần dần, những buổi đánh bóng trở thành một phần trong “lịch hẹn” không ai sắp xếp mà ai cũng mong chờ.
Có người bạn tôi quen là một anh kỹ sư – ít nói, thậm chí hơi khép kín. Nhưng mỗi khi lên lưới là ánh mắt anh sáng rực như lửa. Có lần tôi hỏi: “Anh giỏi thế sao ít đi thi đấu?” – ảnh chỉ cười: “Vợ không cho đi xa, chơi với chú vậy là vui rồi!”. Rồi cứ thế, sau giờ đánh bóng, anh em ngồi uống nước mía ven sân, kể nhau nghe chuyện đời, chuyện nghề, chuyện nuôi con, sửa nhà, đầu tư…
Có lần, tôi đánh cặp với một bác hơn tôi hai chục tuổi – tóc bạc, dáng chậm – nhưng đánh bóng vẫn rất đều và tinh quái. Sau trận, bác chỉ tôi cách di chuyển đơn giản mà hiệu quả hơn. Tôi biết ơn vô cùng. Mãi sau mới hay, bác từng là vận động viên tỉnh thời trẻ. Giờ chơi chỉ để “giữ ngọn lửa” và truyền lại ít kinh nghiệm cho bọn trẻ.
Còn có cả những người bạn từng là đối thủ. Gặp nhau trong một giải phong trào – đánh “lên bờ xuống ruộng” – sau đó lại về kết bạn Facebook, rồi rủ nhau tập chung. Có người giờ thành bạn thân, có người thành đối tác làm ăn. Kỳ lạ thật.
Tennis không chỉ là trò chơi đánh qua đánh lại quả bóng. Nó là nơi kết nối những con người tưởng chẳng liên quan gì đến nhau – khác nghề, khác tuổi, khác hoàn cảnh – nhưng cùng chia sẻ một thứ: đam mê và sự tôn trọng lẫn nhau.
Trên sân tennis, chẳng ai quan tâm bạn đi xe gì, nhà to cỡ nào. Chỉ cần bạn biết đánh fair play, chịu học hỏi, biết bắt tay và mỉm cười – là đủ để trở thành một phần của “gia đình sân bóng”.
Có những người bạn đến từ thời học trò, từ công ty, từ mạng xã hội…
Nhưng cũng có những người bạn ta không hẹn mà gặp – từ những cú giao bóng, những pha chạm vợt cuối trận, hay đơn giản chỉ là cái gật đầu thân thiện bên lưới.Và tôi biết ơn tennis – vì đã mang họ đến với tôi 🤝